Cơ Vị Tưu nghe xong thì sửng sốt mất một chốc. Trước giờ cậu vẫn nghĩ điều tra án nghĩa là đến nơi trước, giữ thái độ hòa nhã mà nói chuyện với đối phương, đối phương không để lộ chút sơ hở nào thì mới từ từ tìm chứng cứ chứ… nhỉ? Chứ giờ vừa tới nơi đã tóm sống người ta làm vậy cũng được à?
Bọn họ còn chưa định tội nữa mà!
Ngô đại nhân thấy vẻ mặt cậu, liền thầm mắng trong lòng: Vương gia mấy hôm trước còn oai phong lẫm liệt, nói ban đình trượng là ban ngay giữa triều đâu rồi? Đến cả Thứ phụ mà cậu cũng nói đánh là đánh, giờ lại khách khí với một Tri phủ làm gì? Trước tiên bắt người lại rồi điều tra, nếu tra không ra thì thôi! Tào Tri Ngư còn có thể làm gì chứ? Còn không phải là chỉ có thể cung kính dập đầu tạ ơn hay sao?
Chứ sao nữa? Chẳng lẽ đến nơi còn phải uống trà nghe nhạc với Tào Tri Ngư hả? Hay là đợi ông ta bày tiệc đón gió tẩy trần nữa?!
Làm việc phải mạnh mẽ vang dội! Nếu đối phương che giấu sơ hở không kỹ, thì chỉ cần kiểm tra sổ sách là có thể tìm ra ngay! Cần gì phải chờ đợi thêm!
Cơ Vị Tưu gật đầu, quay sang nhìn ba vị tiên sinh trướng phòng: “Đã nghe rõ chưa? Đến lúc đó, trách nhiệm nặng nề này giao cho các vị nhé.”
Hai vị thanh khách của Hộ bộ Thị lang vừa nhìn đã biết là những người trong sạch thanh cao, nghe vậy liền chắp tay đáp lời. Bọn họ giữ thái độ đúng mực, tác phong nhanh nhẹn. Thế nhưng cháu họ của Cơ Vị Tưu thì lại không như thế, hắn ta đảo mắt phụ họa ngay: “Vương gia, thuộc hạ cho rằng kế này rất ổn! Ngô đại nhân không hổ là Ngự sử, quả thực tài trí hơn người!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT