“A Tưu, nhìn bộ dáng của con kìa, ai không biết còn tưởng rằng trong nội các của Hoàng huynh con toàn là cọp không đấy!” Thái hậu chỉ vào Cơ Vị Tưu, cười không ngừng được: “Sao lại mệt đến độ này?”
Cơ Vị Tưu mệt đến mức hồn vía sắp thoát ra ngoài đến nơi. Cậu uể oải chẳng buồn động đậy, nhưng cuối cùng vẫn không dám gục xuống bàn... Đùa à, Cơ Tố còn đang ngồi ngay bên cạnh kia kìa, nếu hôm nay cậu dám nằm nhoài lên bàn, ngày mai chắc chắn Cơ Tố dám khiến cậu không bò dậy nổi.
“Mẫu hậu không biết đâu.” Cơ Vị Tưu than ngắn thở dài: “Mấy vị trong nội các đó không giống cọp mà là hơn cả cọp... Hay là người cầu xin Hoàng huynh giúp con đi, ngày mai con không đến đó nữa có được không?”
Đôi mày phượng của Thái hậu nương nương khẽ nhếch lên, dịu dàng hỏi: “Nghe nói hôm nay A Tưu muốn xuất cung?”
Cơ Tố gật đầu, Thái hậu nương nương lập tức nói với Cơ Vị Tưu: “Thế hôm nay A Tưu nên ngủ sớm đi.”
Cơ Vị Tưu không hề nghĩ ngợi đã nói: “Con buồn ngủ lắm rồi, trở về chắc chắn vừa nằm xuống đã ngủ luôn...”
“Vậy thì tốt.” Thái hậu lại cười nói: “Hiện tại Hoàng huynh trọng dụng con, cũng không thể nũng nịu ngang ngược như trước đây nữa. Giờ ta cho Vân Nhân theo con về phủ, trông chừng con ngày mai lên triều, đừng có để trễ giờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT