Phải công nhận mắt Cơ Tố đẹp thật. Hắn sinh ra đã mang một gương mặt lạnh lùng, dáng vẻ thanh tao xa cách tựa như tiên nhân giáng trần, dường như đã được định sẵn là phải đoạn tuyệt mọi tình cảm trần gian, lục căn thanh tịnh. Những cảm xúc thoáng hiện trong mắt hắn cũng tựa như lớp sương mờ che phủ vách đá, hư ảo vô định, ẩn giấu một vực sâu thăm thẳm phía dưới.
Chỉ cần bước hụt một chân, thì chuyện xảy ra sau đó không còn do bản thân quyết định nữa.
Người như vậy, tuấn mỹ đến nhường ấy, nhưng Cơ Vị Tưu lại chưa bao giờ dám nhìn lâu.
Khoảnh khắc ánh mắt hai người giao nhau, Cơ Vị Tưu lập tức dời đi. Dù không nhìn, nhưng vì ý thức được rằng Cơ Tố đang nhìn mình nghiêm túc hơn bao giờ hết, cậu vẫn cảm thấy cổ họng khô khốc, căng thẳng chưa từng có.
Những hoa văn nghìn tầng mây và nước thêu trên tay áo rộng bỗng trở nên vô cùng thu hút cậu. Bàn tay giấu dưới lớp áo khẽ siết lại, bấu chặt vào lòng bàn tay. Giây tiếp theo, cậu làm như không có chuyện gì, ngẩng đầu lên, cười nói: “Giả ngây giả dại gì chứ? Hoàng huynh, huynh cũng biết mà, mấy chuyện triều đình kia ta chẳng có hứng thú. Bỗng dưng huynh hỏi ta xử lý thế nào... thì ta cũng chỉ có thể nói, hoặc là giải quyết riêng, hoặc là theo lẽ công thôi.”
Cơ Vị Tưu vừa nói, trong lòng vừa dâng lên cảm giác kỳ quái: hay thật đấy, đường đường là quan cai trị cao nhất một vùng mà bị cậu nói chẳng khác gì hai chiếc xe bánh bao va quệt trên đường lớn. “... Nếu giải quyết riêng thì ta tìm người đánh ông ta một trận rồi tống đến quan phủ. Còn theo lẽ công thì ta bảo Tỉnh Ba viết tấu chương dâng lên mà vạch tội ông ta một trận. Tóm lại, có pháp luật làm căn cứ, điều luật ghi thế nào thì cứ thế mà xét xử.”
Lời nói trôi chảy, cậu còn bổ sung thêm một câu: “Ta có ca ca là Hoàng đế, ông ta có không? Ta sợ gì chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT