Sau khi tiến vào biệt trang Cam Tuyền, ngay cả Cơ Tố cũng bộc lộ vẻ thoải mái. Không vì nguyên nhân nào khác, dù có là ai phải ngồi xe ngựa suốt hai canh giờ thì cũng bị đung đưa đến nỗi chóng mặt thôi. Cơ Vị Tưu cảm thấy mình lắc lư suốt chặng đường, xương cốt sắp rụng rời luôn rồi.
Cậu lười biếng ghé vào bên bờ suối nước nóng, không muốn nhúc nhích dù chỉ là một cái ngón tay, thậm chí ánh mắt nhìn Cơ Tố đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh cũng trở nên trong vắt. Giờ cậu mới nhận ra hồi đấy mình liều thật, mới tỉnh lại không lâu là đã rời khỏi đây rồi gấp rút về Hoàng cung rồi, sao hồi ấy cậu lại không thấy mệt nhỉ?
Vạt áo tắm mỏng mảnh trôi nổi theo dòng nước, từng hạt tuyết li ti rơi xuống, chưa chạm vào người Cơ Vị Tưu thì đã bị hơi nước bốc lên làm cho hòa tan, sau đó chậm rãi nhỏ giọng trên mái tóc, mang lại cảm giác ngưa ngứa.
Cơ Vị Tưu sợ ngứa nhưng lại lười lau sạch, thế là chìm luôn xuống suối nước nóng để hất tóc trong làn nước, sau đó tiếp tục ghé vào bên bờ hồ, thuận miệng hỏi Cơ Tố: “Lát nữa Hoàng huynh có kế hoạch gì không?”
Cơ Tố nhắm mắt, trả lời: “Tạm thời không có.”
Cơ Vị Tưu thở phào nhẹ nhõm, nói: “Vậy thì tốt quá. Ta sợ huynh bảo lát nữa trở về rồi nghiên cứu mấy cuốn tấu chương…”
Cơ Tố thốt lên hai chữ: “Lanh miệng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play