Cơ Vị Tưu và Thái hậu đi thẳng tới cung Từ An. Cậu vừa đỡ bà xuống xe ngựa thì đã thấy xe ngựa của Cơ Tố cũng ở phía trước, Thái hậu vừa được Cơ Vị Tưu chọc cho vui vẻ nên hoàn toàn không phát hiện con lớn của mình cũng tới tiễn mình, nhìn thấy Cơ Tố bà còn hơi kinh ngạc.
Cơ Tố xuống xe rồi đưa Thái hậu vào cung Từ An cùng Cơ Vị Tưu. Thái hậu cũng không muốn giữa họ lại lâu. Cả nhà đều mệt mỏi suốt cả ngày rồi, dù sao cũng là con ruột của mình nên bà cũng không để ý nhiều nghi thức xã giao, vừa mới vào cửa đã bảo họ mau chóng quay về nghỉ ngơi.
Cơ Tố và Cơ Vị Tưu liền cáo lui, Thái hậu thấy bọn họ một trước một sau ra ngoài, dù không nói gì với nhau nhưng giữa hai người lại có một bầu không khí khó có thể miêu tả, bà âm thầm lắc đầu, vừa muốn cười, lại có chút không cười nổi.
Thôi, con cái tự có phúc của con cái.
Đúng là mắc nợ chúng nó mà!
Cơ Vị Tưu và Cơ Tố ra khỏi cung Từ An, Cơ Vị Tưu gương mắt nhìn về phía Cơ Tố, bỗng thấy không nỡ… Kể ra cũng lạ, thật ra hai người ngày nào cũng gặp nhau, chỉ là không ngủ cùng nhau thôi, xa nhau cũng chỉ trong mấy canh giờ ngắn ngủ, vậy mà lúc này cậu lại có chút lưu luyến không nỡ.
Chỉ ước gì có thể bám lấy nhau từng giây từng phút thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play