Nam Sương kéo Chân Lục Trà đi một mạch, vừa đi vừa bực tức: "An ninh ở căn cứ này tệ thật! Sao lại có người tùy tiện xông tới gần người khác như thế chứ?"
Chân Lục Trà rụt cổ, cảm nhận rõ cơn giận của Nam Sương, cũng không dám nói nhiều.
Chỉ là… ánh mắt cô vẫn vô thức liếc về phía sau.
Người đó… trông cũng khá hợp gu mình đấy.
Đây là phúc lợi ông trời bù đắp cho mình khi xuyên không đến mạt thế sao? Cũng tuyệt đấy chứ, he he.
Nam Sương thấy cô thất thần, liền hỏi: "Cậu đang nghĩ đến người đó à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play