Tuy diện tích mật thất này không nhỏ, nhưng số lượng người xuống không ít nên bây giờ mật thất có vẻ hơi chật chội.
Chân Lục Trà sờ lên bức tường nhẵn bóng, sau đó đưa tay ra ánh sáng nhìn.
Ôi trời, toàn là bụi.
Cô lại nhìn chiếc đèn dầu mang tính trang trí trên tường, ánh sáng yếu ớt còn không bằng một phần trăm chiếc đèn cảm ứng phía trên.
Hmmmm... không lẽ là cơ quan gì đó, nếu không sao giải thích được thứ đồ vật rất đột ngột này.
Chỉ là độ cao này... cô ngẩng đầu nhìn, sau đó nhón chân với tay mấy lần, vẫn còn kém xa.
Thôi, vẫn nên gọi Tạ Lam Án vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT