Chân Lục Trà cũng biết đối phươngsẽ không dễ dàng chấp nhận: "Như vầy đi, bây giờ mẹ em không thể quay lại khu ổ chuột nữa, hơn nữa bác sĩ cũng nói bà ấy cần phải bồi bổ cơ thể. Số điểm cống hiến này coi như chị cho em mượn trước, đợi sau này em kiếm được rồi thì trả lại cho chị, như vậy được rồi chứ?"
Chân Lục Trà đã nói như vậy, Thẩm Thức nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng không tiện từ chối nữa.
Hơn nữa chị Chân nói cũng đúng, bây giờ mẹ mình còn phải dưỡng bệnh, bèn gật đầu: "Được, chị Chân, vậy số điểm cống hiến này coi như em mượn của chị, em sẽ nhanh chóng kiếm lại."
Trên đường về, Chân Lục Trà vẫn luôn nghĩ cách làm sao để nói chuyện này với Tạ Lam Án.
Trong đầu cô nghĩ về chuyện này, ngay cả Tạ Lam Án gọi mình cũng không phản ứng lại.
Tạ Lam Án thấy mình gọi cô mấy tiếng mà không nhận được hồi âm, thử dừng bước, muốn xem cô có phát hiện ra không.
Kết quả Chân Lục Trà hoàn toàn không phát hiện ra, cứ thế đi xa hơn mười bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT