Cay không phải hương vị, nhưng thật ra là một loại cảm giác đau.
Mà khi Lệ Kiêu khi đi tới, chớp mắt cảm giác đau của Vân Đóa đã không còn, toàn thân cứng ngắc. Hàng mi dài của cô run lên chớp chớp mấy lần, cuối cùng đành phải cam chịu nhắm mắt lại.
Không biết là vị cay của ớt xúc tác cho nụ hôn hay nụ hôn đầu tiên vốn đã nóng bỏng cay xè, Vân Đóa chỉ cảm thấy giống như bắt lửa, cảm giác nóng rát chạy thẳng lên ót, mặt cô đỏ bừng, cả người đều nóng lên.
Đại khái là Lệ Kiêu bị cay đến quá mức hay như thế nào đó mà động tác càng thêm cuống cuồng. Anh đòi hỏi như chiếm thế chủ động, cô trốn, anh càng truy đuổi vội vàng hơn. Không đầy một lát khả năng hô hấp của Vân Đóa đã báo nguy, tức giận thở gấp.
Cô nâng bàn tay nhỏ bé bất lực lên tóm tay áo người đàn ông, giống như thoáng khẩn cầu, phát ra thanh âm trầm thấp như một con thú bị thương.
Lệ Kiêu không buông cô ra, ngược lại anh hôn càng hăng hơn giống như được cổ vũ. Thân hình cao lớn cường tráng vô thức cong xuống, Vân Đóa không có chỗ để trốn, lưng chống đỡ lên đảo bếp, cả người không tự chủ được ngả về phía sau. Một tay Lệ Kiêu ôm lưng cô gái nhỏ, tay kia vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của cô.
Người đàn ông hôn vừa hung vừa vội, môi lưỡi hai người va chạm vài lần. Vân Đóa bị hôn đến phát ngốc nhưng cô cảm giác được đầu lưỡi đang khẽ đau đớn, cuối cùng đến môi dưới cũng tê tê dại dại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT