Hàn Quân Diệp đang cười, sâu trong ánh mắt lại là một loại bi thương không thể diễn tả thành lời.
Mộ Hoa Quỳnh, một đời này, ta sẽ bảo vệ nàng sinh ra, bảo vệ nàng lớn lên, bảo vệ nàng thành thân, bảo vệ nàng già đi, tất cả những đau khổ một đời kia nàng trải qua, ta đều sẽ giúp nàng ngăn cản.
Lâm Sơ nghĩ có lẽ là Hàn Quân Diệp sớm thông tuệ, không để ở trong lòng nhiều, chuẩn bị dỗ Hàn Quân Diệp đi ngủ, lại phát hiện hốc mắt đứa nhỏ này đỏ bừng, giống như muốn khóc.
Nàng đầu tiên nghĩ đến có lẽ là đứa nhỏ này cảm thấy ủy khuất, dù sao lúc trước mình đi Kim Đồng Quan nói bỏ lại cậu liền bỏ lại cậu, vội hỏi: "Làm sao vậy?"
Hàn Quân Diệp ngáp một cái, giang cánh tay muốn Lâm Sơ ôm, mượn cơ hội vùi đầu vào bả vai Lâm Sơ, lẩm bẩm nói: "Ngủ. ."
Đứa nhỏ buồn ngủ đến rất nhanh, Lâm Sơ và Vệ Nhu đều không hoài nghi gì, bởi vì tổng cộng chỉ có ba phòng ngủ, Vệ Nhu chiếm một gian, Kinh Hòa chiếm một gian, Hàn Quân Diệp cũng chỉ có thể chen chúc với nàng và Yến Minh Qua.
Lâm Sơ chuẩn bị bế Hàn Quân Diệp về phòng, Vệ Nhu đột nhiên nói: "Để đứa nhỏ này ở cùng một gian với ta đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play