Sau khi nhóm quan binh kia rời đi, chỉ để lại hai người canh gác ở cửa.
Lâm Sơ ý bảo Kinh Hòa đóng cửa sân lại, lúc Kinh Hòa đóng cửa, trong mũi nặng nề hừ một tiếng.
Hai binh lính giống như một bức tượng điêu khắc, không có phản ứng gì.
Lâm Sơ ngồi xổm xuống kiểm tra Hàn Tiểu Bánh Bao một chút, phát hiện cậu không có bị gì, lúc này mới yên tâm một chút. Lâm Sơ nhéo nhéo mặt cậu nói: "Bánh Bao, sau này đừng mạnh mẽ lộ diện, bây giờ cháu còn chưa đánh lại những người xấu kia, chọc giận những người xấu kia, chỉ làm cho bọn họ thù hận, sau đó sẽ trả thù lại. Cho nên có chút tức giận hiện tại chỉ có thể nhịn, chờ một ngày nào đó cháu trưởng thành đến khi có đủ thực lực, khiến cho những người đó không dám dễ dàng trêu chọc cháu nữa, lại trả lại từng chút cho bọn họ, cái gọi là quân tử báo thù, mười năm không muộn, có biết hay không?"
Trên mặt của Hàn Quân Diệp giả vờ như mơ hồ, đáy lòng lại nặng nề lên, nữ nhân này nhìn như hấp tấp, kỳ thật thông minh hơn nhiều so với cậu tưởng tượng. Nàng biết Yến Hành bây giờ không ở Diêu thành, bây giờ khẳng định không thể cứng đối cứng với bọn Lý Kiến Nghiệp, chỉ hành động trong một mức độ chu toàn cho bọn họ. Chịu đựng sự tức giận nhất thời, đổi lại là an ổn trong đoạn thời gian này.
Nếu một ngày nào đó đôi cánh của nàng đầy đặn, nàng sẽ trông giống như thế nào?
Lâm Sơ cũng không trông cậy vào đứa nhỏ này có thể hoàn toàn hiểu được lời mình nói, thấy Hàn Quân Diệp không nói lời nào, chỉ trìu mến xoa đầu cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play