Giang Vãn Nguyệt đã sớm thanh tỉnh, giờ phút này khoác áo dày rụt vào trong ngực Giang Yến thị rơi nước mắt, bộ dáng điềm đạm đáng thương.
"Người ngoài?" Yến Minh Qua cười đùa: "Nhị cô, vậy ngươi vì sao phải vì một người ngoài như cô phụ không có quan hệ huyết thống như vậy, đến làm cho chất tử như ta khó xử đây?"
"Hành ca nhi, ngươi... ngươi..." Giang Yến thị bị Yến Minh Qua chặn không nói nên lời.
"Lâm thị là thê tử kết tóc của ta, trăm năm sau, nàng ấy có thể chôn vào lăng mộ Yến thị, bài vị cũng có thể được đặt ở từ đường Yến gia, tiếp nhận hương khói của con cháu. Ngược lại Nhị cô ngươi, tương lai vào lăng mộ Giang gia, ngươi nói cho ta biết, ai mới là người ngoài?" Yến Minh Qua ngồi trên ghế thái sư, tay cầm một chén trà nóng, dùng nắp trà khẽ gạt lá trà, không chút để ý nói ra những lời này.
"Tốt, thật sự rất tốt! Ngưỡng cửa Yến gia ngươi cao như thế, ta không trèo nổi!" Giang Yến thị tức giận đến cả người run rẩy, kéo Giang Vãn Nguyệt đi ra ngoài.
"Chờ một chút." Yến Minh Qua đột nhiên gọi bà ta lại.
Giang Yến thị cho rằng Yến Minh Qua là bởi vì lời nói vừa rồi quá phận, muốn cùng bà ta bồi lễ xin lỗi, trong lòng mừng thầm, trên mặt lại cứng rắn: "Yến tướng quân còn có chuyện gì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT