Lúc Lâm Sơ thức dậy, thấy Hàn Quân Diệp cũng nằm sấp trước giường Vệ Nhu ngủ thiếp đi.
Nàng thấp giọng dặn dò Tống Thác: "Đưa đứa nhỏ về phòng đi."
Trong mắt Lâm Sơ, mặc kệ biểu hiện Hàn Quân Diệp hiểu chuyện cỡ nào, nhưng rốt cuộc chỉ là một đứa nhỏ, nhạy cảm mà thiếu cảm giác an toàn.
Ra khỏi cửa phòng, gió đêm ập tới, trên người vẫn có thể cảm thấy từng trận cảm giác lạnh lẽo, Lâm Sơ theo bản năng ôm chặt cánh tay, một chiếc áo choàng rộng thùng thình choàng lên mình. Nàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đoạn cằm lạnh lùng cứng rắn của Yến Minh Qua.
"Dùng cơm xong rồi à?" Lâm Sơ mặc cho Yến Minh Qua giúp mình buộc dây áo choàng.
Áo choàng này là của Yến Minh Qua, mặc trên người Lâm Sơ lớn hơn không ít, cơ hồ đem cả người nàng bọc vào, chỉ còn lại một cái đầu nhỏ lộ ra bên ngoài. Đèn lồng treo dưới hành lang phát ra ánh sáng màu cam, làm cho khuôn mặt Lâm Sơ nhìn càng thêm mềm mại vài phần, làn da trắng sứ cực kỳ tinh tế, một đôi mắt tràn đầy nụ cười dịu dàng thẳng tắp đem lòng người xem hóa.
Yến Minh Qua đưa tay nhéo nhéo mặt nàng: "Gầy rồi, mấy ngày nay ta không có ở đây cũng không ăn cơm ngon chứ? Ta vừa bảo bếp nấu canh đưa vào phòng, nàng về uống chút canh cho ấm dạ dày."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play