Cửa viện bị thô bạo kéo ra, An Đồng khoác áo choàng vàng nhạt đứng trong tuyết, bên cạnh là một nha hoàn bung ô che tuyết cho nàng ta, phía sau là bảy tám gia đinh, trên mặt đất đặt mấy cái rương gỗ sơn đỏ.
An Đồng thấy người mở cửa là một cô nương vừa đáng yêu vừa xinh đẹp, nàng ta hơi ngẩn ra, cho rằng đây là Yến phu nhân, đang muốn chào hỏi, lại nghe Vệ Nhu nói: "Nghe nói, các ngươi đến thỉnh tội với đệ muội của ta?"
Hóa ra là tỷ tỷ của Yến đô úy.
An Đồng cảm thấy may mắn vì mình không mở miệng lung tung, chờ Vệ Nhu dứt lời mới phúc thân: "Mấy ngày trước khiến Yến phu nhân ở trong phủ chịu ủy khuất, cảm thấy áy náy, đặc biệt đến đây bồi tội."
Vệ Nhu vốn không muốn làm khó một tiểu cô nương, nhưng nhớ tới trên tay và trên mặt Lâm Sơ, còn có những dấu vết bị véo trên cánh tay, đáy lòng liền tức giận, tức giận nói: "Khiến đệ muội ta khó xử không phải là ngươi, nếu muốn bồi tội, cũng nên do mẫu thân của ngươi tự mình đến đây! Để cho một tiểu bối như ngươi đến đây tính là cái gì? Ta xưa nay không biết nói chuyện, nếu là câu nào không vừa nghe chọc đến An cô nương khóc, người khác còn tưởng rằng Yến gia chúng ta khi dễ người đây!"
Thần sắc An Đồng có chút xấu hổ, nhưng vẫn duy trì lễ phép: "Gia mẫu ốm đau nằm trên giường, thật sự là không thể đứng dậy được, mới bảo ta đến bồi tội với Yến phu nhân."
Vệ Nhu ôm cánh tay hừ một tiếng: "Ai biết là thật hay giả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play