Trương Vân sao có thể tỉnh lại nhanh đến vậy?
Mà dù có tỉnh táo, làm sao cô ấy có thể biết chuyện hắn phản bội?
Điều đó là không thể!
Chắc chắn là hắn đã suy nghĩ quá nhiều, tự mình dọa mình mà thôi.
"Trương Vân."
Thường Vịnh Chí bước vào, gọi.
Trương Vân chậm rãi quay đầu, đôi mắt sâu thẳm, lạnh lùng khóa chặt lấy Thường Vịnh Chí. Ánh nhìn ấy không biểu lộ chút cảm xúc nào ,không vui buồn , không giận dữ cũng chẳng oán hận, giống như cái gì cũng không có , lại giống như có thứ gì đó . Nó khiến hắn bất giác rùng mình, cảm giác như có một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT