"Trong tay bọn buôn người có rất nhiều trẻ em, đối với chúng tôi chính là không đánh đập cũng mắng chửi . Chúng tôi ăn đau nhiều buộc phải học ngoan ngoãn nghe lời, cũng vì vậy mà bọn buôn người đã lơi lỏng cảnh giác với chúng tôi. Đôi khi, chúng còn cho chúng tôi một ít thức ăn như một phần thưởng."
"Nhưng Lâm Bắc thì khác. Cậu ta mỗi ngày đều ồn ào, luôn miệng nói về tự do và nhất định phải tìm cách trốn thoát. Không chỉ vậy, cậu ta còn liên tục dò hỏi bọn buôn người xem mình bị bán với giá bao nhiêu, thề rằng sau này nhất định sẽ kiếm lại số tiền đó để đưa cho bọn họ !"
“Như vậy cậu ta cũng có thể rời khỏi đây …”
Trương Nhị Cẩu vừa nói, vừa bất đắc dĩ lắc lắc đầu, khóe miệng nở một nụ cười chua xót :
"Chỉ có tên ngốc đó mới tin vào những lời bọn buôn người rót vào tai , cậu ta vẫn luôn nghĩ rằng mình bị chính anh trai mình bán đi. Nhưng thực ra, chúng tôi nhìn thấy nhiều rồi , trong lòng cũng đều hiểu rõ trong lòng, đó chỉ là bọn buôn người nói hươu nói vượn mà thôi."
"Sự thật là chúng tôi đều bị bắt cóc rồi bị bán trao tay mới rơi vào tay bọn buôn người. Tất cả mọi người đều hiểu rõ điều đó , chỉ có cậu ngốc Lâm Bắc đó không hiểu ."
Nghe thấy câu này, Tôn Hiểu Đồng gật đầu, rồi cười khổ một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT