Ngay lập tức, mắt Vương Hỷ Lạc đỏ hoe, “Đại sư , mèo con là c.h.ế.t như thế nào? Có phải là tai nạn không? Hay là bị người ta g.i.ế.t ch.ế.t?”
Đỗ Quyên mắt đỏ hoe, “Đại sư, không giấu cô , nguyên nhân chúng tôi lo lắng như vậy, là vì, trong cái sân nhỏ này của chúng tôi , có người chuyên ngược đãi mèo con ."
“Trước đây đã phát hiện rất nhiều xác mèo con, trong thùng rác, cho nên mèo con mất tích, chúng tôi mới nghi ngờ, có phải là xảy ra chuyện gì rồi không.”
[Trời ơi, người ngược đãi mèo?]
[Khó trách ! Nhưng đây không phải là sân của giáo viên sao ? Người có trình độ cao cũng ngược đãi mèo sao ?]
[Lầu trên, không biết đấy, rất nhiều người nhìn qua có vẻ hiền lành vô hại, lại còn không bằng cả súc sinh !]
“Chúng… chúng tôi có thể tìm thấy x.á.c ba con mèo con không?” Đỗ Quyên nước mắt lã chã rơi xuống, nhìn Kỷ Dao Quang, trong mắt dường như còn có vài phần cầu xin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT