Lư Xán nhìn sang trái phải, chỉ thấy những người dân làng đang cần mẫn bắt ốc, tất cả đều biến mất!
Mặt trời dần dần lặn xuống, Lư Xán chỉ cảm thấy tất cả ánh nắng chiếu lên người không còn cảm giác ấm áp nữa , một cảm giác lạnh lẽo vô tận dần dần lan toả khắp cơ thể .
[Trời ơi, trời ơi, tôi không nhìn nhầm chứ, điện thoại tôi bị lỗi rồi à?!]
[Điện thoại tôi cũng bị lỗi rồi!! Những người đó đâu rồi, không được, sợ c.h.ế.t khiếp rôi ! Tôi không thể sợ một mình được ! Tôi phải mau tìm người ' đồng kham cộng khổ ' , cùng sợ với tôi !]
[Quá đáng sợ rồi, bây giờ nghĩ lại, các người không thấy, lúc nãy đứa trẻ đó, cũng rất kỳ lạ sao?]
[Đừng nói nữa đừng nói nữa, Nam mô A Di Đà Phật!]
Lúc này, Kỷ Dao Quang lên tiếng, “Cô nên về nhà đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play