“Vâng, con phải về nhà rồi . Cảm ơn dì những ngày qua đã chăm sóc con .”
Bàng Vân Tú nói.
Thực ra, cha mẹ cô ấy đã mất từ lâu rồi.
“Được được được, về nhà đi, con ra ngoài lâu như vậy, cha mẹ con chắc cũng lo lắng lắm.”
“Dạ, tạm biệt dì.”
Bàng Vân Tú trịnh trọng cúi đầu chào mẹ Tống Tử Trân.
Những ngày ở trong gia đình này, Bàng Vân Tú cảm thấy rất may mắn cũng thực hạnh phúc , vì cô lại cảm nhận được sự ấm áp đã mất từ rất lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT