“Tôi đã điều tra rồi, nhà Vương Mãnh còn khá có thế lực , lúc hắn vào tù dường như đã cung cấp được giấy chứng minh bị suy giảm nhận thức , không làm chủ được hành vi , hắn vẫn bị xét xử nhưng được giảm án từ tử hình xuống tù có thời hạn, rồi lại phát minh ra thứ gì đó trong tù, lập công trạng , được giảm án và ra tù sớm.”
Lý Cẩm nói.
Tống Tử Trân khịt mũi, tên Vương Mãnh đó nhìn thế nào cũng chính là một tên lưu manh, đầu óc hắn ngoài bạo lực và ức h.i.ế.p người khác còn có thể nghiên cứu phát minh ra thứ gì chứ? Chắc chắn là do cha mẹ tốt của hắn làm.
Quả nhiên, Lý Cẩm tiếp tục nói: “Phát minh đó tôi cũng nhờ bạn tôi thông qua các mối quan hệ của anh ấy điều tra rồi, ngay trước khi hắn công bố phát minh ra thứ đó , thực chất đã có người đã làm ra nó rồi , nhưng bời vì người đó không hề công bố, nên hắn đến trước làm chủ , ăn cắp phát minh của người đó trở thành của bản thân mình .”
“Hừ, tôi biết mà.”
Tống Tử Trân cười lạnh một tiếng.
Cô ấy nhìn Bàng Vân Tú: “Cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giúp cô.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT