Họ biết những gì họ viết cần thiết phản ánh sự thật, mang sự thật đến với công chúng, bởi vì tự bản thân họ biết rõ những gì họ viết ra sẽ ảnh hưởng như thế nào đối với xã hội nói chung và đối với gia đình cùng bản thân những người có liên quan nói riêng, cho nên họ rất cẩn trọng , ngẫm lại câu chuyện bà cụ kể , phát giác ra điểm kỳ quặc trong đó . Họ đặc biệt đặt câu hỏi phỏng vấn bà cụ, “Bà nói là do tài xế không dừng hẳn xe , làm bà bị ngã, nhưng camera giám sát cho thấy, trước bà, đã có người xuống xe rồi. Nói lý ra, đến lượt bà, xe nên dừng hẳn rồi mới đúng.”
Bà cụ nghe có người nghi ngờ lời nói của mình , lập tức kích động, lợi dụng ưu thế thiên nhiên của bản thân , đem cả những phóng viên nghi ngờ bà ta cũng cùng nhau chỉ trích, bà ta nói :“Chính là hắn không dừng hẳn xe ! Những người trước đó đều là người trẻ, tôi đã hơn bảy mươi tuổi rồi, chẳng lẽ tôi có thể so sánh với họ sao?! Anh không biết động não à ? Rốt cuộc là anh sao lại có thể trở thành phóng viên được thế ?”
Phóng viên vội vàng giải thích, “Chúng tôi cũng đang điều tra mà, bà đừng kích động.”
“Hừ ! Tôi tuyệt đối sẽ không nói dối!”
Bà cụ còn đúng lý hợp tình nói: “Tôi đã già rồi, còn sống được mấy năm nữa đâu , tôi vu oan cho hắn làm gì?”
Trương Ngọc Hương đứng ngoài cửa nghe thấy vậy, không nhịn được nữa, trực tiếp xông vào.
“Cảnh sát hôm qua đã kiểm tra camera giám sát rồi, chồng tôi căn bản không nói những lời đó với bà, chẳng phải bà đã nói dối sao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT