Triệu Hiểu Hà cười lạnh, không trả lời bố mẹ Ngô Đình, chỉ nhìn cảnh sát, rất bình tĩnh nói : "Người là do tôi giết, tôi nhận, đưa tôi đi đi."
Triệu Hiểu Hà giống như cũng biết sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này , lúc trước làm giãy giụa chỉ là sự phản kháng cuối cùng của cô ta .
Có điều , cho đến tận lúc này , vẫn không có bất kỳ một biểu cảm nào trên gương mặt của cô ta đủ để có thể khiến cho người ta biết rằng cô ta còn có chút lương tâm , còn biết sám hối vì hành động của mình.
Khi bị đưa đi, Triệu Hiểu Hà còn quay đầu nhìn Hạ Sơ, ánh mắt đó khiến người ta sợ hãi.
[A a a, người phụ nữ này là kẻ điên sao, ánh mắt này của cô ta, chẳng lẽ còn muốn trả thù?]
[Đáng sợ quá, nhất định phải phạt tử hình, nếu thả ra, chẳng phải sẽ gây họa cho gia đình cô gái đã ch.ế.t và cô gái Hạ Sơ này hay sao ?]
[Mọi người yên tâm , người phụ nữ này phạm tội g.i.ế.t người, không thoát được đâu , nặng thì tử hình , nhẹ cũng chung thân. Dù sao cũng là một mạng người , sao có thể chỉ trả giá mấy năm tù giam có thời hạn là xong được chứ .]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play