Vương Khải Lạc cười khổ nhìn Kỷ Dao Quang: "Vì vậy tôi mới muốn hỏi Kỷ Sư, tôi rốt cuộc có nên rời đi hay không."
Kỷ Dao Quang nói: "Anh cũng đã thấy lời khuyên của mọi người trong khu vực bình luận rồi, tôi cũng khuyên anh như vậy, anh tốt nhất nên rời đi nhanh chóng, nếu không, sẽ nhanh chóng xảy ra chuyện."
Vương Khải Lạc sững sờ: "Xảy ra chuyện? Tôi không phải con gái, sẽ có thể xảy ra chuyện gì chứ?"
Vương Khải Lạc hơi do dự, lời nói lại lộ ra sự thiếu tự tin.
[Chàng trai, cậu vẫn còn quá trẻ, quá thiếu va chạm xã hội . Lấy tư cách một người từng trả , tôi khuyên một câu thật lòng : đôi khi xã hội còn tàn khốc hơn cậu tưởng tượng. Nếu còn có cơ hội thì phải nắm bắt . Nên nghe lời khuyên của mọi người : Mau chạy đi !]
[Một số người ở nông thôn còn chơi bời hơn cả ở thành phố.]
[Đúng vậy đúng vậy , còn không phải là sao . Theo quan điểm cá nhân tôi , người thành phố biết được mặt tốt và mặt xấu của những việc mình làm , hơn nữa lời nói cử chỉ đều là dựa theo tiêu chuẩn của đạo đức , quy định của pháp luật , còn ở một số vùng nông thôn, đôi khi người dân sẽbỏ qua những tiêu chuẩn đạo đức được truyền lại nhiều đời , học đòi những điều mới mẻ nhưng lại không biết được lợi và hại của nó , những quy định pháp luật lại không có sự rằng buộc chặt chẽ , chẳng phải vẫn có câu nói ' phép vua còn thua lệ làng ' đó sao .]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play