Phương Viên Viên thót tim, "Đại sư, có phải tôi thật sự bị nhập không?"
"Ngoài những điều này ra, còn gì khác nữa không?" Kỷ Dao Quang cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô ấy mà tiếp tục hỏi.
Phương Viên Viên suy nghĩ một chút, rồi nói: "Có, có một chuyện khá lạ . Bình thường khi tập luyện tôi cũng sẽ đến phòng tập , dù ở nhà có luyện một chút cũng không dám hát to , tránh làm phiền mọi người . Nhưng hôm qua , có một người hàng xóm đến tìm tôi, bảo tôi ban đêm hát nhỏ tiếng một chút, nhưng gần đây tôi gặp vấn đề về họng đều không hề luyện tập ."
"Hơn nữa để bảo vệ họng, tôi có thói quen ngủ khá sớm, đặc biệt là gần đây dang trong quá trình trị liệu hồi phục , nhưng người đó một hai nói rằng tôi hát đến mười hai giờ, ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến giấc ngủ của người đó ."
Phương Viên Viên nói xong, càng thêm căng thẳng.
Ban đầu cô còn tưởng là hàng xóm đến gây sự, bởi vì trước kia khi cô mới luyện cũng có chuyện hàng xóm đến than phiền .
"Chẳng lẽ …" Phương Viên Viên ấp úng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play