May quá, may quá. Ninh Ngưng uống một ngụm canh giải rượu, giả vờ như không để ý mà hỏi liệu mình có nói gì khi đó không.
“Không có đâu, chị ngủ say lắm. Nếu không phải bác sĩ Từ bảo rằng chị không sao, chỉ cần ngủ một giấc là khỏe lại, thì em đã lo chết mất. Chưa từng thấy ai say rượu mà yên tĩnh như chị, ngay cả rên cũng không có.”
Triệu Tiểu Vũ nói xong còn tiếp lời: “Mà bác sĩ Từ tốt thật đấy. Sáng nay còn dậy sớm đến gõ cửa đưa canh giải rượu, dặn em đừng đánh thức chị, để khi nào chị dậy thì uống.”
“Anh ấy có nói nhất định chị phải uống hết không?” Ninh Ngưng nhấp thêm một ngụm. Mùi vị của bát canh này quả thực kỳ lạ.
Triệu Tiểu Vũ cười hì hì, gật đầu: “Bà chủ Ninh với bác sĩ Từ quả nhiên rất ăn ý.”
Ninh Ngưng nhíu mày, bóp mũi uống hết một bát nhỏ. Cuối cùng, thật sự không uống thêm nổi nữa, cô vội uống chút nước súc miệng.
Thứ này chắc chắn phải ghi vào danh sách đen của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play