Trên xe đồ ăn không có cà phê. Ninh Ngưng thừa biết anh không tán thành việc cô uống cà phê vào buổi sáng.
Lắc lắc tấm thiệp trên tay, tâm trạng Ninh Ngưng rất tốt. Cô xoa đầu Lý Tiểu Chanh: “Bác sĩ Từ thì chị không thể chia cho em được, nhưng bữa sáng bác sĩ Từ gửi đến, chị có thể hào phóng chia sẻ với em!”
Lý Tiểu Chanh tròn mắt, giả vờ bật khóc rồi ôm chặt lấy Phan Giai Giai: “Giai Giai, chị Ninh thay đổi rồi! Trước đây có đồ ăn ngon, thức uống ngon, chị ấy đều nghĩ đến em đầu tiên. Giờ lại còn cần phải hào phóng nữa... Hu hu hu, chị Ninh thay đổi thật rồi!”
“Ai bảo thế, chẳng phải bà chủ Ninh đã nói chia cho chúng ta cùng ăn sao?” – Phan Giai Giai nháy mắt với bà chủ Ninh, ra hiệu cô đi rửa mặt, để lại Lý Tiểu Chanh cho mình xử lý.
Ninh Ngưng véo má Lý Tiểu Chanh: “Quen dần đi nhé!”
Nói rồi, cô vui vẻ vừa ngân nga vừa bước vào phòng vệ sinh.
Có lẽ họ đã tính đúng giờ mọi người thức dậy, nên bữa sáng vẫn còn ấm, ăn vào là vừa ngon. Dạ dày được cháo kê làm dịu, Ninh Ngưng uống thêm vài thìa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play