Khi túi bột cuối cùng trong bếp được dùng hết, Ninh Ngưng mới tuyên bố kết thúc.
Họ đích thân mang mẻ bánh cuối cùng đến quầy. Lúc này, quảng trường đã sáng đèn, và vẫn còn rất đông người xếp hàng.
Một số chủ quầy khác nhận ra, ông chủ Dương Khải Minh của tiệm bánh Bảo Hưng cũng đang đứng trong hàng.
“Lão Dương, ông cũng tự mình xếp hàng sao? Không còn ai ở quầy của ông à? Gọi vài người ra đây xếp hộ đi.”
Dương Khải Minh nghe vậy chỉ cười lớn: “Mấy người kia còn bận việc, chỉ có tôi rảnh thôi.”
Không chỉ vậy, Dương Khải Minh còn nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc của các thợ làm bánh khác. Ông ấy cười bất đắc dĩ, nghĩ rằng nếu chưa từng nếm thử bánh của Ninh Ký thì không sao, nhưng sau khi đã ăn rồi, chỉ e sẽ nhớ mãi không quên.
Nhớ đến hương vị bánh hoa ngọc lan và bánh kem hoa lụa cổ điển của bà chủ Ninh, ông ấy không khỏi cảm thán. Hai ngày qua, ông ấy thậm chí còn vẽ lại hai loại bánh đó rồi mang đến nhà ông cụ Hứa, mời ông cụ cùng chiêm ngưỡng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play