“Làm… làm gì mà nhìn tôi như vậy?”
“Bánh ngọt thượng phẩm, tôi mong cô hãy làm thật tốt. Đừng làm hổ thẹn cái tên này, cũng đừng phụ lòng nghề bố cô để lại.”
Nói xong, Hà Kiệt xoay người bước thẳng về phía trước.
Vương Hải gọi một tiếng, thấy cậu ta không đáp, liền vội thúc giục Mã Hiểu Yến còn đang ngẩn người.
“Lúc nãy không phải cô giỏi nói lắm sao? Sao giờ đần ra vậy? Đi mau!”
Mã Hiểu Yến tránh ánh mắt của Vương Hải. Cô TA chỉ là bị Hà Kiệt nhắc đến bố mình nên nhất thời bị dọa thôi.
“Tôi không ngốc! Ai ngốc thì tự biết!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play