Thấy cô ấy không đáp, Mã Thanh Sơn bước nhanh lên phía trước, đưa túi bánh ra trước mặt: “Miu Miu, anh không sợ gì cả, chỉ sợ em giận anh. Anh biết em thích ăn bánh nên đã đặc biệt mua bánh mới của Ninh Ký cho em. Đẹp lắm, em thử xem.”
Lúc nhìn thấy anh ta ở phòng bảo vệ, Miêu Tuệ đã không còn giận nữa. Không đúng, thực ra lúc cô ấy còn phân vân trong ký túc xá có nên ra hay không, cơn giận đã tiêu tan.
Giờ đây, cô ấy chỉ muốn nghe chính miệng anh ta giải thích.
“Anh còn đi mua bánh mới của Ninh Ký, thời gian đó sao không ngủ thêm chút nữa đi?” Cô ấy quay mặt đi, giọng nhẹ hẳn.
“Anh ngủ cả buổi sáng rồi, giờ không buồn ngủ chút nào. Anh kể em nghe, anh là người đầu tiên mua bánh đó. Hàng xếp phía sau dài lắm, lúc anh ra mới thấy hết hồn, may mà đi sớm.”
Mã Thanh Sơn vừa nói vừa mở hộp bánh.
“Thật sao? Thế anh phải đi sớm cỡ nào, chẳng lẽ chưa ăn trưa đã đi?” Miêu Tuệ cúi xuống, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng. Nhìn vào hộp bánh trắng tinh, cô ấy thấy hai chiếc bánh nhỏ tròn trịa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play