"Vui không?"
Cách gần đấy, giọng nam cao quý, lãnh đạm, và quen thuộc cất lên, "Đáng lẽ cô nên làm thế từ lâu, việc gì phải lấy ơn báo oán chứ."
Diệp Cấn mở mắt, đôi mắt dần thích ứng với bóng tối trong phòng rốt cuộc cũng chú ý tới người đàn ông trước mặt.
Sự mập mờ ban nãy đã biến mất, nàng hẳn nên thấy xấu hổ nhưng sau rốt chỉ chớp chớp mắt. Dường như có cơn gió nhẹ thổi qua trái tim nàng, để lại sự thông suốt triệt để.
Diệp Cẩn không ngại sửa lời lần nữa, nghiêm túc bảo, "Tôi nói rồi, tôi không lấy ơn báo oán, mà là hành động theo đúng nguyên tắc của bản thân."
Người đàn ông im lặng, cái điệu bộ chẳng ý kiến gì kia hiến nhiên tố cáo rằng y không nghĩ thể.
Diệp Cấn chưa từng có ý thay đổi tư tưởng của đối phương, nàng vén lọn tóc bên má ra sau tai khi nói, “Tôi không cần hộ khẩu mới, chúng ta kết thúc giao dịch ở đây."
Nàng hoàn toàn hành động dựa trên bản tâm, đâu cần người khác bình luận hay phán xét.
Diệp Cấn đón nhận ánh mắt từ y, thậm chí còn thoáng cười trước lúc nhẹ nhàng chào, "Hợp tác vui vẻ, mai sau gặp lại."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT