Khương Bội cảm thấy mình lại gặp ác mộng.
Chứ không sao bà thấy được gương mặt đáng sợ của Cổ Chiêm Đình.
Lưng Khương Bội dán sát bức tường lạnh băng, người bà run lẩy bẩy một cách mất kiểm soát. Mùi máu nồng nặc tràn ra khỏi cuống họng khiến người ta buồn nôn, trong lúc hoảng hốt, bà cảm tưởng mình đã quay về cái đêm kinh hoàng đó.
Đó là một đêm náo nhiệt đầy tiếng cười nói ồn ào, lễ Trung Thu nên trong phủ mở tiệc. Khi ấy bà mới được gả về phủ, có uống tí rượu và phải ra phòng phía sau thay đồ, nào ngờ đột ngột bị người ôm chặt từ đằng sau.
Ban đầu bà tưởng là phu quân của mình, đương lúc đắm chìm trong ái tình, bà vô tình sờ trúng chiếc nhẫn ban chỉ đối phương đeo. Mặt nhẫn khắc hoa văn mãng xà, đây không phải món đồ một thế tử như Cổ Dụ được phép mang!
"Cha...là... là con... Bội nương...” Bà kinh hãi trở tay đẩy người nhưng ông ta túm lấy cổ tay bà rồi giữ chúng ở song cửa sổ phía trên.
“Nói nhỏ thôi,” giọng nam trầm thấp cất lên bên tai Khương Bội, ôn hòa nhắc, “chẳng lẽ con muốn người khác nghe thấy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play