Lại một tháng nữa trôi qua trong chớp mắt.
Chợ thức ăn bị tra xét tới lui nhưng kết quả vẫn bình yên vô sự, những câu chuyện trà dư tửu hậu của người dân cũng chuyển từ các vị quan bị gỡ mũ cánh chuồn thành việc nhà vô thưởng vô phạt.
Một tháng trước, đám lính xa lạ hay xuất hiện ở mấy huyện xung quanh đột nhiên biến mất. Có vẻ Cố Quân đã từ bỏ việc tìm kiếm Diệp Cẩn, thế nhưng nàng vẫn không có hành động gì vì sợ y đang chơi khăm mình.
"Sao trông anh Vươngủ ê vậy?” Có người ngồi xuống cạnh Diệp Cẩn, là thiếu niên nàng mới quen biết một tháng trước, người tự cho mình rất thân với nàng. Về sau hai người thỉnh thoảng gặp mặt, tuy nàng chẳng muốn kết bạn song lại chịu thua trước sự nhiệt tình của đối phương, cả hai gặp nhau riết rồi cũng dần quen thân.
"Việc vặt trong nhà thôi." Diệp Cẩn xua tay, ra vẻ không muốn tiết lộ thêm.
“Hiếm lắm mới thấy anh Vương phiền não thế, hay cứ nói ra đi, biết đâu thẳng em này lại giúp được." cậu đề nghị.
Diệp Cẩn vốn không tính chia sẻ nhiều, nhưng ngẫm lại phía kinh thành đã im hơi lặng tiếng hơn một tháng, có lẽ đây là thời điểm mình nên rời đi tìm hiểu thử. Nàng giả bộ bối rối, nhỏ giọng nói, “Có lần tôi ở nhờ trong miếu đã gặp phải kẻ trộm, tôi chỉ mang theo vài đồng cắc cũng bị trộm sạch. Chắc tên trộm thấy tôi nghèo bèn ôm hận, lấy luôn cả hộ khẩu với giấy thông hành của tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play