Trong hang động yên tĩnh chỉ có tiếng cỏ khô cháy lách tách, mùi khói lượn lờ ra khỏi cửa hang rồi nhanh chóng biến mất vào màn đêm.
Ánh trăng bên ngoài đủ sáng, không khí đầy mùi đặc trưng của bùn đất sau cơn mưa, tất cả chứng tỏ mưa vừa tạnh xong. Diệp Cẩn rầu rĩ nhìn đống lửa nho nhỏ trước mặt, tự hỏi lát nữa liệu có tìm được cỏ khô hay cành khô chưa dính mưa ở gần đây không, nếu không tìm thấy thì sợ đến sau nửa đêm là lửa sẽ tắt – vào thời cổ đại, ở dã ngoại mà thiếu lửa là chuyện vô cùng nguy hiểm.
"Thính Phong, cậu tìm thấy cỏ khô ở đâu thế?" nàng hỏi thanh niên áo đen, người vừa băng bó vết thương xong là im thin thít.
"Tại hạ không dám làm phiền phu nhân,” thanh niên thoáng sửng sốt, hắn nhìn đống lửa trước lúc dợm đứng dậy, "để tại hạ đi tìm thêm."
"Ấy đừng,” Diệp Cẩn vội ngăn cản, “sao lại có chuyện để người chân cẳng bị thương đi chứ, cậu cứ nói vị trí, tôi đi tìm cho."
“Tuyệt đối không thể ạ." Nam tử không nghe, gắng gượng đứng dậy ra ngoài, nhưng chỉ được vài bước là lảo đảo dựa vào vách hang, thầm nhíu mày nhịn đau.
“Đừng cố quá, nếu có nguy hiểm thật thì tôi còn phải dựa vào cậu đấy." Diệp Cẩn cũng bất lực lắm, nàng thấy người ta vẫn chẳng nghe khuyên – cộng thêm chấn động não khiến đầu nàng choáng váng – nên đành bỏ cuộc. “Thôi, còn hơn canh giờ nữa là trời sáng, chúng ta cứ nghỉ ngơi cho khỏe, những việc khác để sáng hằng lo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play