Diệp Cẩn không biết và cũng chẳng có hứng biết việc phát sinh tại tòa hầu phủ nào đó.
Những ngày tháng thoát khỏi Cố Quân giúp người ta vui sướng ngất trời; nàng ở trong chùa uống trà, đọc sách, ngồi thiền, ngắm hoa. Ban đầu nàng còn cố tìm đủ loại lý do linh tinh: nào là đau đầu, nào là ho khan, tóm lại là kiếm cớ không thể về hầu phủ. Ai ngờ Cố Quân cứ như đã quên béng nàng, y chưa từng phái người đến lệnh cho nàng trở về. Thế là về sau nàng lười kiếm cớ, chỉ lo vui chơi thôi.
Năm ngày nữa trôi qua trong nháy mắt, phía bên kinh thành vẫn không có tin tức gì mới.
Nha hoàn Thải Vân lo sốt vó, còn Diệp Cẩn lại bình chân như vại – nếu sớm biết việc hỏi y có thích mình không sẽ cho nàng sự bình yên này thì nàng đã hỏi từ lâu rồi.
Sáng sớm hôm đó, Diệp Cẩn bảo một nha hoàn khác - Xuân Lan - mang theo rổ với cần câu, rồi hào hứng dẫn đầu đoàn người tiến về sau núi.
Sau núi Tẫn Hương có một thác nước với dòng nước trong vắt mang vị ngọt lành. Hôm qua trong lúc ngắm cảnh, nàng phát hiện nước dưới thác đã có cá, ven bờ còn mọc một cây ngải trắng lớn. Khi ấy trời tối nên nàng tính hôm nay quay lại để tự làm một bữa ăn ngon từ nguyên liệu tự nhiên.
Vừa bước ra khỏi cổng là thanh niên áo đen tên Thính Phong lập tức dẫn theo vài hộ vệ đi sau họ. Diệp Cẩn nhìn mấy kẻ chỉ cách mình vài bước chân từ khóe mắt, coi bọn họ như vô hình hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT