Sự yên lặng kéo dài rất lâu.
Sóng nhiệt dữ dội sắp nuốt trọn Diệp Cẩn, nàng khàn khàn chửi khi trừng mắt với nam tửtrước mặt, “Cố Quân, đồ đê tiện."
Cố Quân hơi nhướn mày, lạnh nhạt đáp, "Ta có phải người sai bọn họ dùng chiêu trò này đâu, sao trách ta được."
“Vậy anh ra ngoài đi," Diệp Cẩn nghiến răng, cố gắng không cho giọng mình run rẩy, “đường đường là hầu gia thì đừng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của."
Song Cố Quân không tiếp cái chiêu khích tướng rõ như ban ngày của Diệp Cẩn, y chỉ nhìn nàng, chẳng mở miệng hay rời đi.
Căn phòng châm hương, sự tươi mát thoang thoảng bên trong cái mùi ngọt ngấy. Giống hệt người con gái nằm trên giường. Bất kể bị ép mặc bộ váy mỏng dung tục, hay cặp mắt trở nên ướt át dưới tác động của thuốc, thì nàng chẳng hề lộ ra tí gợi dục nào; ngược lại đắng khác, nàng khoác lên mình vẻ yếu ớt của sự kiên cường sắp sụp đổ.
Đây không phải lần đầu Cố Quân chứng kiến hình ảnh này, nhưng y vẫn cảm khái lần nữa: Thật đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT