Có kinh nghiệm quản lý, không cần đi lại nhiều lại thuận tiện cho chân của anh ấy.
“Em ơi, chúng tôi sẵn sàng đi làm, dù chỉ là phục vụ bàn cũng còn tốt hơn rửa xe buýt nhiều.”
Trịnh Phương vội vàng nói.
Rửa xe thường xuyên khiến toàn thân đều ướt sũng bùn đất, vừa đến mùa đông chân của La Tam liền đau nhức, nếu tiếp tục làm việc này, khi già không biết còn phải chịu bao nhiêu khổ cực nữa.
“Chị đừng vội đồng ý, tôi nói về vấn đề tiền lương trước.”
Quản lý sảnh chính mỗi tháng 300 tệ tiền lương, thưởng cuối năm dựa theo hiệu quả của quán ăn, nhưng mỗi tháng chỉ có hai ngày nghỉ.
“Em... Em nói... Em nói bao nhiêu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT