Ông nhìn thẳng vào mắt Lục Trầm, chậm rãi nói từng chữ:
"Hãy nhớ rằng, ở tiểu đoàn 1 này, không ai muốn cậu rời đi."
Lục Trầm không thể kìm nén được nữa, nước mắt rơi như mưa. Anh lau đi lau lại, nhưng những giọt nước mắt vẫn tiếp tục chảy.
"Mọi người đến đây… lòng tôi càng khó chịu hơn. Tôi cảm thấy có lỗi với các cậu."
Tiền Vệ Binh cười khẽ, đưa tay đ.ấ.m nhẹ vào vai anh, nửa đùa nửa thật:
"Anh nói gì vậy? Từng ấy năm, anh luôn quan tâm đến từng người trong doanh trại, không ngại khó khăn mà giải quyết bao vấn đề giúp chúng tôi.
Không chỉ là găng tay, tất và các nhu yếu phẩm khác được anh lo liệu đầy đủ. Ngay cả kem trị cước, anh cũng để chị dâu bỏ tiền ra làm cho chúng tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play