Đương nhiên là anh ta đều đồng ý, cho dù Chu Minh Dũ không mang gì cả, thì anh ta cũng sẽ cho lấy hàng trước đàng hoàng.
Dù gì đây là lao động tiêu biểu mà bí thư Cao vừa nhắc đến là khen nức nở, hơn nữa người ta hiểu chuyện đến mấy, cầm giấy đến mà còn mang đồ hiếm đến nữa, nội việc này ấn tượng của Đan Đằng Phi đã không tồi rồi.
“Chú em à, sau này dùng hết thì cứ đến kéo, chủ xưởng này trong tay cũng có giấy tờ để duyệt được vài tấn, nhiều thì không có, mỗi tháng hai ba tấn thì vẫn có thể được.”
Dù gì giấy tờ thì cũng chỉ có tư cách mua thôi, tiền thì vẫn phải trả, tiện thể thì không không tốn sức.
Chu Minh Dũ đương nhiên là vui mừng, tuy rằng công xã cũng duyệt cho năm mươi tấn, nhưng mà nếu như mà chia đều ra thì năm mươi tấn than đá hoàn toàn không đủ, phải được vận chuyển thường xuyên không ngưng thì mới được.
Năm mươi tấn than Chu Minh Dũ bọn họ cũng không thể kéo hết được trong một lần, may mà cũng không quy định là tới thời hạn thì xem như hủy, hai ngày nữa bọn bọn họ đến kéo tiếp.
Sau khi mấy người Chu Minh Dũ bọn họ rời khỏi, Đan Đằng Phi bèn mang những thứ đồ đó về ký túc xá của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT