Mặc dù Mạc Như cảm thấy mệt mỏi, không hăng hái, nhưng mỗi lần vẫn là nể mặt mà đối đáp vài câu. Mãi cho đến khi bận rộn trong vụ canh xuân, trồng trọt thì mới dừng lại. Khi họ đến huyện lỵ, bất cứ khi nào có cơ hội thì sẽ đến tìm Khâu Lỗi. Sau đó đến thăm Khâu Vân, thậm chí là còn đi đến bệnh viện huyện để khám.
Không chỉ đi thăm bạn bè cũng nghĩ rằng phải làm quen với một số người để hiểu xu hướng ở thành phố, tránh cho việc ở quê lạc hậu, không bắt kịp thời thế, cái gì cũng không biết, nhỡ chẳng may có chuyện đều không kịp ứng phó.
Khâu Lỗi mặc một bộ đồng phục màu xanh lam, đang giảng dạy một đội đầu cơ trục lợi.
Những người đó đang cúi đầu, đứng dựa vào tường, tay xách giỏ, không ai dám bắt bẻ, phản bác, đôi mắt cụp xuống và lông mày cũng rũ xuống.
“Tôi nói mọi người là không biết luật lệ hay là cố ý phạm tội? Nghiêm trị chợ đen, cơ hội. Ngày nào cũng tuyên truyền, mọi người không nghe thấy sao? Nếu như bị điếc, tôi sẽ móc lỗ tai cho các ười?”
Những người đó không dám nói lời nào, rốt cuộc bọn họ quản lý thị trường, đeo băng đỏ này chuyên đối phó với họ, cho dù bọn họ không phải quan chức thì quyền lực của bọn họ cũng không hề nhỏ. Khâu Lỗi mang theo một cuốn sổ, cắn bút chì trong miệng, lật nó ra, hỏi tên từng người một, hỏi một cô gaí tuổi teen tầm mười mấy tuổi, “Vương Ngân Thu, cô đây là lần thứ ba rồi nhỉ, Tôi đã nói gì? Nhượng bộ một hai lần thôi, quá tam ba bận, lần thứ nhất tôi nói một tiếng, lần thứ hai tôi vẫn là bỏ qua cho cô, lần thứ ba cho dù đã tịch thu hàng, thì vẫn phải lập biên bản kiểm tra giáo dục, lần thứ tư có thể sẽ phải bị đánh!”
Ngay khi nghe Vương Ngân Thu, cái tên này có phải là em gái Vương Kim Thu không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play