Nếu không phải loại người khốn nạn như ngươi thừa nước đục thả câu, phá hoại sản xuất nông nghiệp cũng đâu đến nỗi thế này.
Giả Tồn Phóng không ngờ Chu Minh Dũ không khách khí như vậy, còn trực tiếp mắng hắn ta, sắc mặt lập tức tím tái, muốn phát cáu.
Trương Kim Hoán trầm giọng nói: “Thư ký Giả, anh đừng so đo với người có nhận thức hiểu biết tầm thường như vậy. Hắn là Nhị Lăng Tử nổi tiếng nhất thôn chúng tôi, đừng nhìn hắn bây giờ là chiến sĩ thi đua, trước đây trong các trận đánh lộn không thiếu hắn đâu.”
Giả Tồn Phóng lập tức được nước làm tới, hừm một tiếng, làm ra điệu bộ không tính toán với Nhị Lăng Tử.
Vẫn theo cách làm thường lệ của họ, đầu tiên là đi xem kho thóc trước để xem lương thực, sau đó lại đối chiếu sổ sách, kiểm toán xem sau khi trừ đi khẩu phần lương thực thì còn lương thực dư thừa chưa bán cho phòng quản lý lương thực không.
Lúa mạch mùa hè, ngoại trừ hạt lúa mì giữ lại, cất vào một cái chum để dành cho Tết, còn lại tất cả các loại ngũ cốc khác đều được giao nộp lên, ngay cả lương thực khẩn cấp cũng không giữ.
Cao lương và ngọc mễ được thu hoạch vào mùa thu, nhiệm vụ cao lương ít, ngọc mễ thì nhiều, tám mươi phần trăm ngô đã được giao nộp lên rồi, cao lương đã nộp sáu mươi phần trăm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play