Áo bông của Chu Thất Thất cũng phải tháo làm mới, mùa đông đã có thể đi được chạy được, thì cần phải làm một cái quần bông không đáy, với lại chăn ga năm ngoái cũng không dùng được nữa, cô ấy nghĩ tháo rồi thêm một ít là một cái chăn mới.
Chu Thất Thất còn đang chơi vòng ngọc kia, lúc này thấy Mạc Như thảo áo bông quần bông áo, nó liền bò về vào lăn lộn, lăn qua lăn lại, giống như một con lăn vậy.
Mạc Như xách nó ra nó lại chui vào.
Không còn cách nào khác, Mạc Như đành giật vòng ngọc của nó đi.
“Ô~~” Chu Thất Thất bò qua đưa tay với Mạc Như lấy vòng ngọc của nó. “Mẹ!”
Mạc Như nhìn nó mở đôi mắt to tròn, với ánh mắt sao mẹ là người lớn mà lại giật đồ chơi của con nít, ngay lập tức muốn chơi nó, chỉ một cái trên đầu Chu Thất Thất làm nó nằm sải lai xuống, cười nói: “Con ngoan ngoãn nằm xuống ngủ, thức dậy thì mẹ làm bánh chua ngọt cho ăn.”
Bánh chua ngọt là cô ấy dùng sơn tra, đường và bột khoai lang tự phát minh ra, đồ ăn vặt để dỗ con nít, các con nít gọi nó là bánh chua ngọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play