Vậy nên không có ai đến đào mương.
Chỉ có thể đổi sang buổi tối.
Trương Căn Phát tức đến đau đầu, phải dán miếng dán đau đầu và đội mũ ra họp. Bọn họ phấn khích la hét, muốn các xã viên cảm ơn, hãy nhớ là ai đã dỡ nhà cứu lấy nhà của cả thôn, hãy nhớ là ai đã mua lương thực bán lại cho nông thôn về, hãy nhớ là ai chạy đến công xã xin phúc lợi cho mọi người.
Có người không nhịn được, nói: “Vậy ai đã bán hết khẩu phần lương thực của chúng tôi?”
“Tưởng chúng tôi không biết sao?”
Bên dưới xì xầm một hồi.
“Người ta đã nói rồi, có lương thực bán lại cho nông thôn nên không cho chúng ta làm việc, chúng ta phải làm cho đội mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT