Tương Ngọc Đình cũng không nói gì nhiều, cười bảo bọn họ mau về làm sản xuất nông nghiệp.
Lúc mấy người Chu Minh Dũ kéo hai lưỡi cày đôi hai bánh về tới thôn, vừa hay Trần Phúc Hải nhìn thấy, anh ta biết rằng Chu Thành Chí đến công xã để xin máy móc nên cứ nhắm vào cái ngã tư phía nam. Nếu như nhìn thấy máy cày cày ruộng trong truyền thuyết vào cửa thì sống c.h.ế.t gì cũng phải nằm ăn vạ lên.
Kết quả là anh ta nhìn thấy bọn họ kéo hai món đồ như vậy về.
Trần Phúc Hải không nhịn được cười ha ha: “Tôi nói đội trưởng Chu, ông đang làm việc gì đó? Ông thích đồ này ông nói sớm, đội chúng tôi quăng ở trong lò cao đất mấy cái lận đó.”
Chu Thành Chí liếc anh ta một cái không nói gì, đi xe lừa vào trong ruộng.
Điều này khiến cho Trần Phúc Hải cảm thấy rất mất hứng, có cảm giác là mình ngốc quá không hiểu được kế hoạch cao thâm của người ta, đội hai người ta là gì chứ, là giá trị điểm công tác cao nhất toàn huyện, lúc mọi người đều một hào hai hào, thì người ta đã làm một đồng lẻ chín xu rồi.
Có thể, bọn họ thật sự có thể lợi dụng thật tốt lưỡi cày sắt nặng nề này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT