Mạc Ưng Long đứng một bên, lặng lẽ nhìn cô, nghe cô nói xong, giơ tay ra sức vô tay, cười như không cười: “Có chí khí, có khí thế.”
Mạc Ưng Đường nói: “Có nhiều hơn anh.”
Mạc Ưng Long sầm mặt, đôi mắt hung ác nham hiểm, nhưng lại không nói gì, chỉ hừm một tiếng đi lấy cơm mà thôi.
Đợi anh ta lấy xong cơm đến bên cạnh Mạc Như, đưa cho cô chậu sành đã lấy xong rồi quay người đi.
Mạc Ưng Đường nói: “Chị, chúng ta đừng…”
Mạc Như cười nói: “Em cả, chị phải dạy em, bất luận là ai đúng ai sai, lương thực không có lỗi.” Nhất là trong thời kỳ đói khổ như thế này, dù có ngàn sai vạn sai thì lương thực cũng không sai, chỉ cần ăn được thì đều được cất giữ, một hạt cũng không được lãng phí.
Cô nói với Mạc Ưng Tập: “Tập, đến nhìn xem, chúng ta có đủ cơm không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT