Mạc Như cười nói: “May đồ tất nhiên là phải nhìn xem chất vải gì, nếu như là chất vải lông thì hai đồng còn không đủ nữa, nếu như là làm một bộ đồ Trung Sơn hay Lê-nin bền thì đúng là gần hai đồng, may đồ bình thường đương nhiên là không cần, năm hào thì còn được.”
Có người nói rẻ, có người lại nói mắc.
Dù gì có người lấy vải cũng phải lấy vải trắng rẻ nhất, qua Tết hai hào bảy một thước, về tự mình nhuộm màu ,mặc ứng phó, cũng không nỡ mua những vải hoa bốn hào sáu một thước.
Sao bọn họ lại nỡ lấy năm hào để may một bộ đồ chứ?
Năm hào Mạc Như còn không thèm làm nữa, may đồ cho người nhà mình mặc thoải mái, làm cho người khác mệt đến mức nào.
Cô có nhiều cách kiếm tiền như vậy, sao phải nằm trên máy may để làm bệnh đau cổ vai gáy ra?
Chu Thành Chí còn nhiệt tình giữ Trần Cương ở lại ăn cơm, cố tình cho người làm một đĩa thịt xào nhỏ cho anh ta, rót một chén rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT