Lúc đó bởi vì việc tháo nhà, treo cổ mọi người không nói, nhưng mà sau đó vừa ngẫm lại, không đúng lắm, rõ ràng là Nhậm Hồng Mai đang đào chân tường của chủ nghĩa xã hội!
Còn Nhậm Hồng Mai sau khi tỉnh lại cũng ngượng chín người không biết nên làm thế nào, hận không thể đào một cái hố chui vào, còn vì chuyện này mà ngất đi.
May mà trời tối mọi người cũng không phải đều nhìn rõ được, Lý Thục Lan lại vội vàng gom hết đồ vào nhà cho bà ấy, chừa phòng ra cho Nhậm Hồng Mai ở, tốt xấu gì cũng ở tạm trước.
Nhà không bị tháo, Ngô Mỹ Anh cũng vui lắm, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.
Đáng lẽ Hà Tiên Cô còn muốn nhắc nhở cô, bây giờ nhìn cô như vậy, biết nói gì cũng không có tác dụng, cũng không cần phải nói. Dù gì con dâu cũng không có làm sai việc gì, cũng là vì cái nhà này.
Mạc Như thấy Ngô Mỹ vẫn như cũ sáng đi làm phơi khoai lang khô, tối đi làm bẻ ngô, thậm chí tối còn lén lút đến đội ba đội bốn ăn cắp ít bông gòn nữa.
Lúc Mạc Như đi nhặt bông gòn buổi tối có gặp phải hai lần, đều giả vờ không biết. Dù gi bông gòn của đội ba đội bốn nhặt không hết cũng để hỏng hết trong ruộng, cô ấy cũng nhịn không được nhặt vài lần rồi, Ngô Mỹ Anh đi nhặt cũng là dùng hết tác dụng, cũng đỡ hơn để hỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT