Hà tiên cô cười nói: “Ông yên tâm, tôi hiểu rồi.”
Nói xong, hai bà nắm tay nhau đi khỏi.
Trương Căn Phát trừng mắt hung dữ liếc nhìn Lương Thục Anh: “Đúng là đồ ngu.” Nói xong, ông ta xách đèn bão đi về nhà.
Trời tối om, Trương Kim Lạc chỉ đành đưa Lương Thục Anh về nhà và giúp bà ta mở sợi dây thừng. Nhưng không biết là Chu Minh Dũ đã thắt dây thế nào mà Trương Kim Lạc cứ mở mãi không được, cuối cùng không còn cách nào chỉ có thể lấy con d.a.o cắt đứt. Tất nhiên, sau đó không thể thiếu được Trương Thúy Hoa đến lấy lại dây thừng, rồi đưa cho bà ta một sợi dây khác.
Triệu Hỷ Đông trốn trong phòng nhìn Lương Thục Anh, ban đầu anh ta còn rất mất mặt nhưng lúc này lại cảm thấy dù sao người khác cũng đều biết rồi, cũng không có gì đáng sợ nữa, cũng đã mất mặt đến nhà bà ngoại rồi.
Anh ta kéo Lương Thục Anh về nhà, trên đường mắng chửi: “Mẹ thật là ngu ngốc, không xứng được ăn cơm no.”
Ăn không đủ no thì cùng lắm bà ta chỉ nằm trên giường đất than van khóc om sòm, còn ăn no rồi thì bà ta lại chạy nhảy lung tung khắp nơi, gây chuyện thị phi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT