Bà ta vừa giẫm lên vừa giận dữ mắng chửi: “Cái tên khốn sinh con trai không có hậu môn, mày còn muốn sinh con trai, cho mày không đẻ được. Tao giẫm giẫm giẫm. Để mày làm kẻ tuyệt hậu.”
Vừa đúng lúc đó, Trần Tú Phương gánh thùng nước ra tưới vườn rau, nhìn thấy bà ta đang ở đó lẩm bẩm nhảy nhót, không kìm được hỏi: “Bác làm gì thế?”
Lương Thục Anh lập tức đứng lên, khom lưng bắt đầu dùng chân lướt lướt lau sạch những dấu vết kia: “Ở đâu? Ở đâu rồi?”
Trần Tú Phương nói: “Bác đang tìm gì thế?”
Lương Thục Anh: “Tôi làm rơi nhẫn bạc.”
Trần Tú Phương liếc nhìn xung quanh không thấy gì: “Bác xem có phải là lăn xuống mép cỏ rồi không?” Cô ta cũng không dừng lại mà ra sức gánh thùng nước đi đến vườn rau.
Lương Thục Anh thấy cô ta đi ra xa rồi, hừm một tiếng: “Cái gia đình không biết xấu hổ ở bên cạnh, ai thèm nói chuyện với cô.” Bà ta suy nghĩ giây lát rồi vội vàng đi về nhà, lục tung hết lên để tìm đồ, cuối cùng cũng tìm ra con nộm vải nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT