Trương Căn Phát nhảy cẫng lên, chỉ về phía Đinh Xuân Vinh: “Bà, bà... bà đừng có ngậm m.á.u phun người.”
Đinh Xuân Vinh lạnh lùng: “Tôi không ngậm m.á.u phun người, điều tôi nói là sự thật, còn có con trai ông, anh em trai của ông, trước kia có thể làm cán bộ đội cũng không phải do các xã viên chọn, đều là ông tự bổ nhiệm. Nếu ai muốn làm việc nhẹ thì phải đi cửa sau tìm ông, cho tiền tặng quà, không có tiền bạc vật chất thì phải tặng con gái lớn...”
“Câm miệng, câm miệng lại.” Trương Căn Phát nhảy cẫng lên, cho Đinh Xuân Vinh một cái tát: “Câm miệng.”
Nhưng bị người khác kéo ra.
Trương Kim Lạc cũng nói: “Bí thư Lưu, anh đừng tin Đinh Xuân Vinh nói năng bậy bạ, cô ta bị bí thư chi bộ đại đội bắt được khi trộm bông nên trong lòng mang hận, cô ta luôn muốn đả kích trả thù, giờ lại ngậm m.á.u phun người.”
Lưu Tân Nông nhìn Trương Căn Phát, rồi nhìn Đinh Xuân Vinh, ông ta cũng không ngu ngốc, còn những chuyện ở nông thôn cũng không có gì bí ẩn và phức tạp, nhìn là biết ngay.
Chỉ là nhìn rõ thì không được, còn phải nhìn cho ra, có cũng có sự khác biệt, anh muốn nó như thế nào thì nó sẽ như thế đó, chứ không phải nó vốn như thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play