Để tiện trong việc tặng cho người khác, Mạc Như bèn hái một ít lá nhỏ xào ở trong nồi một chút như là sên lá chè vậy.
Đương nhiên là Mạc Như sẽ không sên lá chè thật, lúc cô và Chu Minh Dũ đi du lịch đã học vài chiêu với lại nông dân nấu chè ở vườn trà, may mà lá cây không gian của cô cũng không khó chịu như vậy, dù khô hay là tươi thì thực ra là cũng được, chẳng qua là chỉ có mùi vị ngọt ngào cùng với dưỡng chất ở trong đó mà thôi.
Cô sên xong một ít lần lượt đựng ở trong những cái chai lọ, hộp trà v.v… sau đó tặng cho mấy người Phó Trân, Khưu Lôi một chút, kêu bọn họ chia cho người nhà ngâm nước uống.
Ban đầu mẹ Phó Trân mất ngủ nặng nề lắm, sau khi uống nước chè tự chế này, phát hiện lại bắt đầu ngủ ngon giấc, hơn nữa chất lượng giấc ngủ cũng được cải thiện lên rất nhiều.
Để tránh phát tán quá nhiều, Mạc Như bèn nói với Phó Trân và Khưu Lôi, đây là thuốc được điều chế theo một thang thuốc vô tình có được, không có bao nhiêu không thể sản xuất nhiều được, kêu bọn họ tự uống là được rồi, ý là không bán ra bên ngoài, chỉ có người nhà mới uống được, người bên ngoài cho dù đến mua thì cũng không có.
Bận rộn như vậy một cái, thì lại đến mùa thu rồi.
Năm nay mưa nhiều, nông sản ít nhiều gì cũng chịu ảnh hưởng, hạt giống không đủ tốt, cũng không ít cây bị gãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT